Có nghìn lẻ một câu chuyện về ngày Valentine là lạ: Và ... bắt đầu từ ...
"Ngày xửa ngày xưa, ở một nơi chỉ có 2 mùa: nắng và mưa. Mùa mưa thì mưa ào ào, mùa nắng thì nắng gay gắt, sẽ không thấy tuyết của mùa đông, cũng chẳng có cái lạnh run người nào cả nhưng có một câu chuyện tình, đúng hơn là chuyện về một ngày Valentine ... là lạ"
- Kì Valentine hồi năm trước, chàng trai đến làm quen cô gái nhằm đúng ngay lúc cô gái vừa chia tay người yêu. Thế là chẳng làm ăn được gì cả. Với một số anh chàng, đây có thể là cơ hội để tiếp cận rất tốt, tranh thủ lúc con gái yếu mềm trong những ngày ấy. Nhưng với chàng trai, đó lại là sự CHỜ ĐỢI.
- Phải đợi chờ cô gái nguôi ngoa nỗi buồn, cũng phải chờ đợi cô gái quên lãng người đàn ông đã tạo ra một ngày Valentine buồn, và phải đợi chờ tình yêu mà cô gái dành cho chàng.
- Thế là, sau ngày Valentine năm trước, chàng trai lúc nào cũng online khuya, để an ủi, để chỉ là 1 cái nick từng đêm ngồi lắng nghe những câu chuyện tràng giang đại hải của nàng. Chàng biết rằng khi con gái thất tình, chỉ cần 1 ai đó ngồi lắng nghe thế là đủ.
- 1 tháng, 2 tháng, 3 tháng...bất kì khi nào nàng gọi điện thoại kêu chàng trai lên online, chàng đều tức tốc có mặt. Có những lúc chàng ở ngoài đường, cũng lết vào tiệm NET, và đến 2, 3h khuya mới trở về nhà. Chàng gầy gò, trơ xương từ lúc nào không biết...nhưng có lẽ chàng vui hơn khi thấy cô nàng bắt đầu bình thường trở lại.
- Rồi chàng và nàng có vài cuộc hẹn: cà phê, shopping, dạo phố,...Chàng nhận ra một điều: đằng sau vẻ bề ngoài nhiều chuyện lí lắc của nàng, là một con người cá tính, sâu sắc hơn chàng nghĩ. Chàng mến.
- Vất vả là thế, khó khăn là thế nhưng mỗi lần nhìn nàng mỉm cười thì chàng như có đầy sức mạnh cho cuộc hành trình theo đuổi tình yêu của mình. Nhưng chàng vẫn chưa dám thổ lộ tình cảm của mình vì chàng vẫn chưa biết: liệu vết thương ngày xưa của nàng đã lành hẳn hay chưa?
- Và tạo hoá lại ban cho chàng một cơ hội đó là: ngày Valentine. Chàng quyết định nói hết tình cảm của mình cho cô gái biết vào ngày tình nhân này. Mà điều quan trọng đầu tiền để thực hiện một quyết định trọng đại đời chàng là...MUA QUÀ.
- Đối với chàng: không thể tặng gấu bông vì đó là biểu tượng cho tình yêu đã nồng cháy. Nhưng sô cô la và thiệp thì cũng OK đấy chứ. Một lần nữa, chàng trai lại đáp máy bay đến vùng đất xa xăm và lạnh lẽo, nơi đó có bán món sô cô la cực ngon mà ở nơi nắng mưa chàng sinh sống không có.
- Nàng thích biển, thích những cơn gió ngạt ngào mùi biển mặn. Sô cô la chàng mua có hình dạng của những con ốc biển, sứa biển...một bộ sưu tập về biển luôn.
- Tấm thiệp của chàng cổ điển, màu hồng nhẹ nhàng, buộc 1 cái nơ nhỏ góc trái, bên trong đề dòng chữ xinh xắn: "Tặng em món quà Valentine, làm bạn gái anh, em nhé!"
- Ngày 13/2, chàng gọi điện hẹn nàng, ngày mai đi chơi. Trái với những dự tính vui vẻ của chàng, nàng trả lời: "Mai em có nhiều show lắm anh ơi, em đang ăn gà nướng, không rảnh đâu nè". Chàng ngẩn ngơ, lên mạng tìm mấy đứa bạn để quân sư cho chàng.
- 0h1', ngày Valentine, chàng nhận được một tin nhắn: "Cảm ơn anh nhiều lắm nhưng em còn yêu người ấy lắm".
- Ngày 14/2, chàng cắm đầu chạy 1 mạch, chàng chạy mua hoa...VẠN THỌ, để chuẩn bị cho cái tết năm đó. Giữa đường phố, từng đôi trai gái đèo nhau, cầm tay đoá hồng rực rỡ thì xe chàng là một màu vàng...là lạ
- Valentine đó cũng không phải là Valentine là lạ, mà cái là lạ là ở kì Valentine năm sau chàng trai gặp kìa...